Em à? anh không biết em ở đâu và em là ai trong dòng người đang vội vã kia? anh rất muốn được gặp em,tìm thấy em giữa hàng trăm hàng vạn hàng triệu hàng tỉ người ngoài kia........
Anh vẫn luôn tin ông trời luôn công bằng, nhưng thực tại của anh đã chứng tỏ điều đó không đúng, anh cũng đã yêu, yêu rất thật, yêu hết mình, chấp nhận cho đi hết,chấp nhận sự đau khổ về mình để người kia được vui.
Anh cố gắng đứng dậy với suy nghĩ "người đó ko phải là 1 nửa của mình,1 nửa của mình vẫn đang chờ mình ngoài kia" và cứ thế anh sống với niềm tin ấy, anh luôn tìm kiếm, luôn nhìn về phía sau mình, nhìn xung quanh để xem có thấy em ko. Nhưng dường như tất cả chỉ là vô ích. Anh thực sự đã quá chán nản với việc tìm kiếm...tại sao ? tại sao? tại sao em ko xuất hiện, em không đến để lấp khoảng trống trong tim anh, cho anh cảm nhận được tình yêu thự sự, cùng anh nắm tay đi dưới mưa, và mỗi sáng thức dậy anh sẽ đến bên em ôm chặt em từ sau lưng, anh phải chờ phải chờ đến bao giờ?
Mỗi lần nhìn người ta đi với nhau, nhìn bạn bè anh vẫn nở một nụ cười nhưng đâu ai biết anh đang khóc trong tim, nụ cười ghen tị pha thêm chút khâm phục, những ngày valentine, noen....anh chỉ biết ở nhà ôm bàn phím online mà không biết mình sẽ làm gì với nó,và rồi đành thở dài ,mong cho ngày ấy nhanh qua,..chả nhẽ anh không xứng đáng được hưởng hạnh phúc, không xứng đáng được yêu, không đánh được yêu hết mình sao?
Anh là con trai nhưng cũng có lúc anh gục ngã , anh buồn, anh đau,..lúc ấy anh chỉ muốn nắm một bàn tay thật chặt.......nhưng anh nhận ra em vẫn chưa xuất hiện và anh chỉ có 1 mình.
Em biết không người ta nói "có cho thì mới có nhận" và anh cũng tin anh đã giúp rất rất rất nhiều người đứng dậy, giúp họ có thêm nghi lực sống sống tốt, giúp họ tim được 1 nửa của mình, nhưng sao anh vẫn 1 mình?
Những con gió nhẹ nhàng thổi vi vu,những chiếc lá vàng úa nhẹ rơi bên thềm, nhưng giọt mưa tí tách rơi nó ko còn đẹp và nhẹ nhàng như trong những câu thơ câu văn mà nó như thấm thêm vào nỗi cô đơn trống vắng mà anh đang phải chịu.
Em à? anh hy vọng anh sẽ tìm được em và hy vọng em sẽ đọc được những dòng này và đến với anh, anh không phải là 1 chàng trai giàu có, không biêt ăn chơi , anh ko đẹp trai , ko giỏi gian, anh rất bình thường nhưng anh yêu rất thật và anh tin anh có thể mang cho em được hạnh phúc 1 hạnh phúc giản gị, một gia đình ấm áp, đầy đủ, một bờ vai vững chắc và anh sẽ cùng em nấu ăn cùng em đi dạo, ở bên em mỗi khi em buồn lắng nghe và im lặng nếu em muốn, anh có thể mang lại cho em nhưng thứ rất giản di ko nhiều tiên nhưng rất ý nghĩa và tình cảm và những nụ cười hạnh phúc.
Em đang ở đâu 1 nửa của anh ?